Do Hải Đước, Trần Anh và Nam Anh diễn đọc.
Vai chánh: Cô Phùng Xuân.
Trích đoạn kết:
“Con người không tu tâm luyện tánh thì tự nhiên hay cảm nhiễm những mùi trần: thấy sắc đẹp thì mê, nghe tiếng nói dịu ngọt cũng mê, hửi mùi thơm cũng mê, ăn món ngon cũng mê. Muốn tránh khỏi các sự mê ấy, thì cần phải luyện lục căn[1] cho nhiều. Hễ lục căn mình giữ được chơn chánh, thì lục trần[2] mới không nhiễm nổi.”
– lục căn (từ ngữ Phật giáo) : Sự giao tiếp giữa lục căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, não) và lục trần (sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp) phát sinh lục thức (thấy, nghe, ngửi, nếm, xúc giác, ý thức). Phật giáo gọi chung lục căn, lục trần và lục thức là 18 giới hay nói rõ hơn là 18 cảnh giới.