Trang phục trên phố tại Hà Nội, Bắc Kỳ, 1896.BNF/Firmin-André Salles
- Tải nạp chương trình này
Trang phục bình dân của người Việt Nam rất đơn giản, cứ như chỉ cần tấm áo che thân. Sự cầu kỳ của người dân địa phương chỉ được thể hiện qua phụ kiện, đối với đàn ông là chiếc điếu cày, cơi trầu và ống nhổ. Đây là nhận xét của Camille Paris (1856-1908) trong chương VII của cuốn Chuyến thám hiểm Huế ở Nam Kỳ, bằng Đường Cái Quan (Voyage d’exploration de Huế en Cochinchine, par la route mandarine), được xuất bản năm 1889 tại Paris.
Cuốn sách ghi chép lại những quan sát và nghiên cứu của tác giả, một công chức Pháp phụ trách việc xây dựng đường điện báo nối từ Nam Kỳ đến Huế và Bắc Kỳ, trong suốt thời gian chung sống từ năm 1885 đến năm 1889 với người dân bản địa trên dọc vùng đất dài 700 km thuộc An Nam (Trung Kỳ) ở phía nam thành Huế: Quảng Nam, Quảng Ngãi, Bình Định, Khánh Hòa, Phan Rang, Bình Thuận.
Sự đơn giản trong trang phục của người An Nam