post

Tháp Eiffel tắt đèn nhân ngày quốc tang

eiffel-buon

Hình ảnh tháp Eiffel tắt đèn tương phản với các thành phố lớn trên thế giới – DR

Tuấn ThảoRFI

Đôi khi, một hình ảnh lại có nhiều ý nghĩa hơn cả ngàn lời nói. Từ tối thứ Bảy 14/11/2015, tháp Eiffel trái với thông lệ không còn được thắp sáng vào ban đêm, để tưởng niệm các nạn nhân đợt khủng bố đẫm máu tại Paris, trong lúc nước Pháp ban hành ba ngày quốc tang.

Hình ảnh của thủ đô Pháp tương phản hoàn toàn với các thành phố lớn khác trên thế giới. Từ nhà hát opera thành phố Sydney cho tới sân vận động Wembley, từ pho tượng Đức Chúa giăng tay ở Rio de Janeiro đến toà nhà chọc trời One World Trade Center, hầu như ở khắp nơi, các công trình kiến trúc nổi tiếng thế giới đều khoác lớp ánh sáng ba màu xanh trắng đỏ, biểu tượng của quốc kỳ Pháp. Ngược lại, tháp Eiffel lại chìm trong bóng tối, muôn ngàn ánh sáng nhấp nháy đêm nào, không còn lung linh giữa trời sao.

Thành phố Paris trong những ngày cuối tuần trở nên yên tĩnh một cách khác thường. Các tụ điểm thường ngày đông du khách qua lại như đại lộ Champs Élysées, góc phố Opéra, cửa hàng Galeries Lafayette hay mặt tiền Nhà thờ Đức Bà Paris nay bỗng nhiên vắng tênh. Các công sở đều treo cờ rũ, các rạp xinê, các nhà hát hay viện bảo tàng đều đóng cửa trong cuối tuần này chừng nào các biện pháp an ninh chưa được bảo đảm cho công chúng hay du khách nước ngoài.

Vào những ngày cuối tuần, người Pháp thường có thói quen xách giỏ đi chợ, họ đi mua trái cây, rau quả tươi tại các phiên chợ trời để nấu ăn vào dịp cuối tuần. Nhưng ngay cả những phiên chợ ấy, nằm trên đại lộ Richard Lenoir gần nhà hát Bataclan hay trên con đường Mouffetard, cũng phải đóng cửa. Hàng quán cũng có vẻ thưa thớt hẳn đi, do vắng khách lui tới.

Một du khách nước ngoài hụt hẫng khi không thể vào thăm Nhà thờ Đức Bà, ông nói : nhìn cảnh Paris buồn như vậy làm cho ông không khỏi đau lòng, cho dù ông không phải là người Pháp. Du khách ngoại quốc đồng cảm với nỗi đau của người dân Paris : họ rủ nhau đến đặt hoa, đốt nến cho những nạn nhân vô tội.

Báo New York Times hôm nay trích đăng lời bình của một độc giả trên mạng, theo đó trong mắt người nước ngoài : dân Pháp có vẻ như lúc nào cũng yêu đời. Điều đó được thể hiện qua hàng loạt chi tiết : mùi thơm tách cà phê, một khúc bánh mì nóng hổi, một chai rượu vang cùng nhâm nhi với bạn, phụ nữ ăn mà có vẻ như không sợ mập, họ hút thuốc lá, họ tán tỉnh nhau, họ thích chê bai giới lãnh đạo, càng không đồng thuận họ càng mê tranh luận …..

Những kẻ cuồng tín giết người mà không chừa một ai. Họ làm như vậy bởi vì nước Pháp là biểu tượng của những điều mà họ ghét nhất trên đời này. Thế nhưng, dường như không ai như người Pháp lại có một định nghĩa về nghệ thuật sống hay đến như vậy.